Từ tình yêu đến hôn nhân chưa bao giờ là một hành trình dễ dàng để hai người có thể nắm tay nhau đi tới lúc đầu bạc răng long. Trên hành trình ấy, nhiều người đã phải buông tay nhau, đi về hai lối với vết thương lòng không dễ lành.
Có những người chọn sống một mình và có những người tiếp nối chặng đường dài phía trước với một người khác đủ tin cậy, đủ yêu thương. Triệu Trang là trường hợp như thế. Sau cuộc hôn nhân đầu đổ vỡ, Triệu Trang kết hôn lần 2 ở tuổi 40 với ông xã là một doanh nhân. Cuộc hôn nhân khá thầm lặng nhưng không phải không có sóng gió.
Và quan trọng nhất, chị và ông xã đã cùng nắm tay nhau vượt qua sóng gió ấy để khi nhìn lại, Triệu Trang tự hào bảo: "Anh có thể giữ được một người không để ai cầm cương như tôi là giỏi. Anh còn giỏi hơn khi trói được tôi vào tờ giấy kết hôn, lại xúi được tôi sinh con, đến chính tôi cũng ngỡ ngàng và hết hồn về sự thay đổi của mình".
Ở riêng, không chịu áp lực làm dâu
Khoảng nửa năm trước, Triệu Trang từng chia sẻ trên trang cá nhân về chiếc nhẫn cưới. Lần kết hôn này, chị có vẻ khá thầm lặng. Tại sao vậy?
Chúng tôi đã đăng ký kết hôn và làm đám hỏi hồi tháng 9 năm ngoái nhưng chưa tổ chức lễ cưới. Tôi muốn sinh con xong rồi cưới. Tôi thích được thế và anh chiều ý tôi. Chúng tôi sẽ dùng tới phương pháp thụ tinh nhân tạo vì tôi 40 tuổi rồi, lại sinh con lần đầu. Chồng tôi cũng lớn tuổi nên cần an toàn. Dùng phương pháp thụ tinh nhân tạo thì chúng tôi sẽ sàng lọc được tinh trùng và trứng tốt nhất.
Vợ chồng tôi tính hết rồi, còn lại là ý trời. Bởi vì tầm tuổi này, đa số mọi người sẽ bỏ qua chuyện con cái nhưng anh vẫn rất muốn con. Tôi lại là người không thích sống ảo và cuộc sống ầm ĩ.
Và nghĩ đi nghĩ lại, sau này nếu không có con thì buồn lắm. Bởi vì tình yêu đến một lúc nào đó sẽ thành trách nhiệm với nhau nhiều hơn, đứa con sẽ là cái nhân khởi lại tình yêu mới cho hai người và gắn kết được hai người vì nhau hơn.
Chị có thể chia sẻ một chút về cơ duyên 2 người gặp nhau, yêu nhau?
Anh ấy là khán giả của tôi, theo dõi tôi rất lâu rồi. Chúng tôi chơi với nhau 8 năm nhưng lúc đầu chỉ là bạn. Thật sự, anh ấy không phải gout của tôi vì kỹ tính và khó tính lắm.
Trong thời gian tôi gặp biến cố thì anh ấy là người luôn ở bên, động viên tôi nhiều nhất, dần dần tôi nhận ra là, chỉ có người đàn ông chân tình thì mới dành nhiều thời gian cho mình như thế.
Sau thời gian làm bạn, cùng làm ăn một số dự án tự hai đứa nhận thấy hợp hoàn cảnh, hợp tính nết nên đến với nhau. Đầu năm 2020, chúng tôi về ở chung. Anh ấy cũng từng có gia đình, ly hôn 8 năm trước, tôi thì ly hôn tập 1 cũng 11 năm rồi.
Chúng tôi có sự đồng cảm và bù trừ được cho nhau, trở thành sợi dây cần nhau để giảm bớt cái xấu của mỗi người và cộng hưởng cái tốt lại, cùng phát triển. Tôi hài lòng với cuộc sống hiện tại.
Chị từng đổ vỡ hôn nhân vì gia đình chồng không thông cảm với đặc thù công việc của một người nghệ sĩ. Còn anh thì sao?
Anh ấy hiểu, thông cảm cho tôi đôi chút và cũng quyết định mọi cái để tôi độc lập, không bị ảnh hưởng. May mắn là chúng tôi ở riêng nên không phải chịu áp lực làm dâu.
Người chồng trước của tôi khá nhút nhát và thiếu bản lĩnh cân bằng được giữa tôi và mẹ chồng, thành ra mới không giữ được nhau và thời điểm đó, anh ấy cũng không phải là người làm ra tài chính tốt, phải phụ thuộc vào bố mẹ.
Còn người chồng mới này thì độc lập và luôn muốn tự quyết mọi vấn đề nên chủ động hơn. Anh ấy cũng nhìn lại cuộc hôn nhân trước, để mà thay đổi lại cách cư xử với vợ hơn.
Nói gì thì nói, mẹ chồng nàng dâu khó có tiếng nói chung lắm nên anh ấy tránh luôn những va chạm có thể xảy ra. Nhưng chúng tôi vẫn sát gần khu bố mẹ, khi bố mẹ cần luôn có mặt nhanh nhất để chăm sóc bố mẹ.
"Tôi thích anh ấy 50%, thích bố mẹ chồng 50%"
Từ lúc yêu nhau đến khi bước vào đời sống hôn nhân, cuộc sống của chị có nhiều thay đổi?
Thay đổi nhiều lắm. Từ tình yêu sang hôn nhân là khác hẳn. Cái thất vọng nhất là tại sao từ lúc yêu đến lúc lấy, đàn ông lại khác nhau đến như vậy, khác đến tổn thương luôn. May mắn là chúng tôi đã vượt qua rồi. Khi công việc căng thẳng, anh ấy không cân bằng được, thường ngồi im ỉm một góc, ai hỏi đến là cáu gắt, toàn tự làm tổn thương mình.
Với tôi gia đình là gia đình, công việc là công việc. Công việc có áp lực thế nào cũng không đem về trút vào gia đình còn anh ấy thì không cân bằng được nên hay cáu gắt. Đó là cái rất dở nhưng giờ sửa được rồi. Tất cả cũng chỉ vì cái tôi cao và cố gồng, nghiêm trọng sự việc.
Được cái là chúng tôi vui, không giận lâu, tuổi 2 đứa tuy đã "già chát" nhưng lúc nào cũng như trẻ con và cùng tần số hưởng thụ.
Chúng tôi cũng có giai đoạn suýt chia tay. Thời điểm dịch bệnh khó khăn, ai cũng đau đầu, anh lại làm dự án, nhiều áp lực quá. Bản thân tôi đang sống tự do quen rồi, khi bước vào cuộc sống vợ chồng thì chưa khớp được ngay nên cũng có những lúc rất căng thẳng.
Khi lấy nhau, người ta phải bao dung hơn, cao thượng hơn, chấp nhận hy sinh hơn. Bước qua đời sống hôn nhân, mình trưởng thành hơn, suy nghĩ chín chắn hơn. Làm gì không chỉ cho mình nữa mà phải nhìn cả đối phương để làm, phải nương theo thì hôn nhân mới giữ được. Khi 2 đã thành 1 rồi thì phải nhịn nhau, vì nhau.
Nếu hỏi giai đoạn đầu hôn nhân có còn màu hồng không thì thật lòng, chúng tôi bước vào giai đoạn đầu hôn nhân khá bình thường, có thể là đã vào giai đoạn nghĩa vụ và trách nhiệm nên không màu hồng lắm.
Dĩ nhiên, cảm xúc yêu đương vẫn nhiều nhưng mình phải sống trách nhiệm với đối phương nhiều hơn, thương đối phương nhiều hơn. Lúc yêu chỉ là yêu, là thích nhưng khi lấy nhau thì thương, trách nhiệm và muốn hy sinh cho đối phương nữa.
Trong mắt chị, ông xã là người thế nào?
Anh ấy ngoan, hiền, có đạo đức, chăm làm nhưng hơi gia trưởng và công tử bột nên thỉnh thoảng lại đỏng đảnh một tí. Tuy nhiên, anh đúng là người có đủ chỉ tiêu mà tôi cần, cả gia đình chồng cũng thế.
Tôi thích anh ấy 50% thì thích bố mẹ chồng 50%. Trong cuộc hôn nhân mà con dâu thích bố mẹ chồng thì đã thắng rồi. Tôi còn yêu bố mẹ chồng hơn yêu anh ấy, nhất là tính khí của mẹ chồng giống tôi y trang mọi mặt.
Chồng tôi mải làm lắm, mà mình là nghệ sĩ, dễ nhạy cảm, dễ tổn thương. Nhiều lần tôi cũng tính buông vì thấy con người này sao khô khan quá, yêu thì nói là yêu cứ phải gồng và kìm nén cảm xúc.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, mình cần chín chắn hơn, biết cái gì là quan trọng. Anh ấy kiên trì lắm, không bao giờ bỏ cuộc. Cả thanh xuân của mình, tôi kén quá, lúc nào cũng sợ mất giá trị, sợ bị ảnh hưởng nên phải chọn người thật cẩn thận mới yêu, kén cá chọn canh quá nên ế. Nếu tôi yêu đương dễ dãi thì khác lâu rồi.
Ông xã làm kinh doanh hẳn cũng là người mạnh mẽ và quyết đoán. Bản thân chị cũng là người có tính cách mạnh. Vậy hai tính cách này có lúc nào bị vênh nhau không?
Có, đã từng vênh vì cái tôi của mỗi người rất to. Anh ấy nhịn tôi nhiều bởi vì cái tôi của tôi to hơn. Anh ấy vì nghĩ tới những gì tốt đẹp của hai đứa nên nhịn được.
Ngược lại, khi sống với anh, tôi đưa được cái tôi của mình về đúng vai trò một người phụ nữ trong nhà, chứ bình thường, tôi luôn "giương cờ" với đàn ông. Mình quen sống một mình, tự làm mọi thứ và phải theo ý mình, thậm chí sát thương người khác chứ không cho người khác sát thương mình. Tôi sống khô khan nên càng cứng.
Nhiều lúc tôi nghĩ, giữ được một người không để ai cầm cương như tôi, trói được tôi vào tờ giấy kết hôn, xúi được tôi đẻ con là anh ấy quá giỏi. Anh dạy tôi nhiều và làm tính tôi điềm đạm hơn đến chính tôi cũng ngỡ ngàng và hết hồn về sự thay đổi của mình.
Cảm ơn chị đã chia sẻ!
Link nội dung: https://doanhnhandautu.net/ket-hon-o-tuoi-40-ca-si-trieu-trang-toi-hai-long-voi-cuoc-song-hien-tai-a8272.html